长相思·其二原文翻译赏析_拼音版_出自李白 - 开远古诗词教育网

长相思·其二

作者:李白 朝代:唐朝
长相思·其二原文
长相思·其二
李白 〔唐代〕

日色欲尽花含烟,月明如素愁不眠。(如素 一作:欲素)
赵瑟初停凤凰柱,蜀琴欲奏鸳鸯弦。
此曲有意无人传,愿随春风寄燕然。
忆君迢迢隔青天。昔日横波目,今作流泪泉。
不信妾断肠,归来看取明镜前。(断肠 一作:肠断)

译文及注释

韵译
夕阳西下暮色朦胧,花蕊笼罩轻烟,
月华如练,我思念着情郎终夜不眠。
柱上雕饰凤凰的赵瑟,我刚刚停奏,
心想再弹奏蜀琴,又怕触动鸳鸯弦。
这饱含情意的曲调,可惜无人传递,
但愿它随着春风,送到遥远的燕然。
忆情郎呵、情郎他迢迢隔在天那边,
当年递送秋波的双眼,
而今成了流泪的源泉。
您若不信贱妾怀思肝肠欲断,
请归来看看明镜前我的容颜!

注释
赵瑟:相传古代赵国的人善弹瑟。瑟:弦乐器。
凤凰柱:或是瑟柱上雕饰凤凰形状。
蜀琴句:旧



“日色欲尽花含烟,月明如素愁不眠”一句,季节、时间、环境、情绪全出来了。春日的一个黄昏,日色将尽,夜幕降临,花辨上也似乎含着缕缕烟雾,女主人在干什么呢?月亮已经升起来了,明如镜、皎如绢,一种淡淡的愁绪让她开始感到闷倦,难以安眠。这样一烘托,一幅温婉细腻的场景率先浮现在了读者面前。

紧接着一副工整的对仗“赵瑟初停凤凰柱,蜀琴欲奏鸳鸯弦”。古代赵国的妇女善鼓瑟,故称赵瑟,蜀中有桐木宜作琴,相传司马相如曾奏蜀琴来挑逗卓文君。诗人用这两句排比在暗喻什么呢。从字面上来看,赵瑟刚弹过,凤凰状的瑟柱停下来了,又不知不觉的拿起蜀琴,准备开始奏起鸳鸯弦。而凤凰、鸳鸯都是成双成对生活


李白(701年-762年) ,字太白,号青莲居士,又号“谪仙人”,唐代伟大的浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”,与杜甫并称为“李杜”,为了与另两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别,杜甫与李白又合称“大李杜”。据《新唐书》记载,李白为兴圣皇帝(凉武昭王李暠)九世孙,与李唐诸王同宗。其人爽朗大方,爱饮酒作诗,喜交友。李白深受黄老列庄思想影响,有《李太白集》传世,诗作中多以醉时写的,代表作有《望庐山瀑布》《行路难》《蜀道难》《将进酒》《明堂赋》《早发白帝城》等多首。


李白(701年-762年) ,字太白,号青莲居士,又号“谪仙人”,唐代伟大的浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”,与杜甫并称为“李杜”,为了与另两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别,杜甫与李白又合称“大李杜”。据《新唐书》记载,李白为兴圣皇帝(凉武昭王李暠)九世孙,与李唐诸王同宗。其人爽朗大方,爱饮酒作诗,喜交友。李白深受黄老列庄思想影响,有《李太白集》传世,诗作中多以醉时写的,代表作有《望庐山瀑布》《行路难》《蜀道难》《将进酒》《明堂赋》《早发白帝城》等多首。
长相思·其二拼音解读
zhǎng xiàng sī ·qí èr
lǐ bái 〔táng dài 〕

rì sè yù jìn huā hán yān ,yuè míng rú sù chóu bú mián 。(rú sù yī zuò :yù sù )
zhào sè chū tíng fèng huáng zhù ,shǔ qín yù zòu yuān yāng xián 。
cǐ qǔ yǒu yì wú rén chuán ,yuàn suí chūn fēng jì yàn rán 。
yì jun1 tiáo tiáo gé qīng tiān 。xī rì héng bō mù ,jīn zuò liú lèi quán 。
bú xìn qiè duàn cháng ,guī lái kàn qǔ míng jìng qián 。(duàn cháng yī zuò :cháng duàn )

yì wén jí zhù shì

yùn yì
xī yáng xī xià mù sè méng lóng ,huā ruǐ lóng zhào qīng yān ,
yuè huá rú liàn ,wǒ sī niàn zhe qíng láng zhōng yè bú mián 。
zhù shàng diāo shì fèng huáng de zhào sè ,wǒ gāng gāng tíng zòu ,
xīn xiǎng zài dàn zòu shǔ qín ,yòu pà chù dòng yuān yāng xián 。
zhè bǎo hán qíng yì de qǔ diào ,kě xī wú rén chuán dì ,
dàn yuàn tā suí zhe chūn fēng ,sòng dào yáo yuǎn de yàn rán 。
yì qíng láng hē 、qíng láng tā tiáo tiáo gé zài tiān nà biān ,
dāng nián dì sòng qiū bō de shuāng yǎn ,
ér jīn chéng le liú lèi de yuán quán 。
nín ruò bú xìn jiàn qiè huái sī gān cháng yù duàn ,
qǐng guī lái kàn kàn míng jìng qián wǒ de róng yán !

zhù shì
zhào sè :xiàng chuán gǔ dài zhào guó de rén shàn dàn sè 。sè :xián lè qì 。
fèng huáng zhù :huò shì sè zhù shàng diāo shì fèng huáng xíng zhuàng 。
shǔ qín jù :jiù



“rì sè yù jìn huā hán yān ,yuè míng rú sù chóu bú mián ”yī jù ,jì jiē 、shí jiān 、huán jìng 、qíng xù quán chū lái le 。chūn rì de yī gè huáng hūn ,rì sè jiāng jìn ,yè mù jiàng lín ,huā biàn shàng yě sì hū hán zhe lǚ lǚ yān wù ,nǚ zhǔ rén zài gàn shí me ne ?yuè liàng yǐ jīng shēng qǐ lái le ,míng rú jìng 、jiǎo rú juàn ,yī zhǒng dàn dàn de chóu xù ràng tā kāi shǐ gǎn dào mèn juàn ,nán yǐ ān mián 。zhè yàng yī hōng tuō ,yī fú wēn wǎn xì nì de chǎng jǐng lǜ xiān fú xiàn zài le dú zhě miàn qián 。

jǐn jiē zhe yī fù gōng zhěng de duì zhàng “zhào sè chū tíng fèng huáng zhù ,shǔ qín yù zòu yuān yāng xián ”。gǔ dài zhào guó de fù nǚ shàn gǔ sè ,gù chēng zhào sè ,shǔ zhōng yǒu tóng mù yí zuò qín ,xiàng chuán sī mǎ xiàng rú céng zòu shǔ qín lái tiāo dòu zhuó wén jun1 。shī rén yòng zhè liǎng jù pái bǐ zài àn yù shí me ne 。cóng zì miàn shàng lái kàn ,zhào sè gāng dàn guò ,fèng huáng zhuàng de sè zhù tíng xià lái le ,yòu bú zhī bú jiào de ná qǐ shǔ qín ,zhǔn bèi kāi shǐ zòu qǐ yuān yāng xián 。ér fèng huáng 、yuān yāng dōu shì chéng shuāng chéng duì shēng huó


lǐ bái (701nián -762nián ) ,zì tài bái ,hào qīng lián jū shì ,yòu hào “zhé xiān rén ”,táng dài wěi dà de làng màn zhǔ yì shī rén ,bèi hòu rén yù wéi “shī xiān ”,yǔ dù fǔ bìng chēng wéi “lǐ dù ”,wéi le yǔ lìng liǎng wèi shī rén lǐ shāng yǐn yǔ dù mù jí “xiǎo lǐ dù ”qū bié ,dù fǔ yǔ lǐ bái yòu hé chēng “dà lǐ dù ”。jù 《xīn táng shū 》jì zǎi ,lǐ bái wéi xìng shèng huáng dì (liáng wǔ zhāo wáng lǐ gào )jiǔ shì sūn ,yǔ lǐ táng zhū wáng tóng zōng 。qí rén shuǎng lǎng dà fāng ,ài yǐn jiǔ zuò shī ,xǐ jiāo yǒu 。lǐ bái shēn shòu huáng lǎo liè zhuāng sī xiǎng yǐng xiǎng ,yǒu 《lǐ tài bái jí 》chuán shì ,shī zuò zhōng duō yǐ zuì shí xiě de ,dài biǎo zuò yǒu 《wàng lú shān bào bù 》《háng lù nán 》《shǔ dào nán 》《jiāng jìn jiǔ 》《míng táng fù 》《zǎo fā bái dì chéng 》děng duō shǒu 。


lǐ bái (701nián -762nián ) ,zì tài bái ,hào qīng lián jū shì ,yòu hào “zhé xiān rén ”,táng dài wěi dà de làng màn zhǔ yì shī rén ,bèi hòu rén yù wéi “shī xiān ”,yǔ dù fǔ bìng chēng wéi “lǐ dù ”,wéi le yǔ lìng liǎng wèi shī rén lǐ shāng yǐn yǔ dù mù jí “xiǎo lǐ dù ”qū bié ,dù fǔ yǔ lǐ bái yòu hé chēng “dà lǐ dù ”。jù 《xīn táng shū 》jì zǎi ,lǐ bái wéi xìng shèng huáng dì (liáng wǔ zhāo wáng lǐ gào )jiǔ shì sūn ,yǔ lǐ táng zhū wáng tóng zōng 。qí rén shuǎng lǎng dà fāng ,ài yǐn jiǔ zuò shī ,xǐ jiāo yǒu 。lǐ bái shēn shòu huáng lǎo liè zhuāng sī xiǎng yǐng xiǎng ,yǒu 《lǐ tài bái jí 》chuán shì ,shī zuò zhōng duō yǐ zuì shí xiě de ,dài biǎo zuò yǒu 《wàng lú shān bào bù 》《háng lù nán 》《shǔ dào nán 》《jiāng jìn jiǔ 》《míng táng fù 》《zǎo fā bái dì chéng 》děng duō shǒu 。

※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

李白 李白 李白(701─762),字太白,号青莲居士,祖籍陇西成纪(今甘肃省天水县附近)。先世于隋末流徙中亚。李白即生于中亚的碎叶城(今吉尔吉斯斯坦境内)。五岁时随其父迁居绵州彰明县(今四川省江油县)的青莲乡。早年在蜀中就学漫游。青年时期,开始漫游全国各地。天宝初,因道士吴筠的推荐,应诏赴长安,供奉翰林,受到唐玄宗李隆基的特殊礼遇。但因权贵不容,不久即遭谗去…详情

长相思·其二原文,长相思·其二翻译,长相思·其二赏析,长相思·其二阅读答案,出自李白的作品

版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。翰林诗词网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。

转载请注明:原文链接 | http://www.kyedu.net/shi/63896.html

诗词类别

李白的诗词

古文典籍

热门名句

热门成语